[Blog radio - số 1] Giữ em đi...
Thứ Năm, 12 tháng 3, 2015
Radio tâm tự - Giữ em đi
Giữ em đi... Nó nhớ tất cả những kí ức của anh và nó, nhớ anh của ngày xưa. Chỉ cần anh nói nó đừng đi, chỉ cần như thế thôi…
Bạn thân mến! Thời gian những cặp đôi bên nhau, nụ cười và niềm hạnh phúc ngỡ như không có giới hạn. Khi chia xa mới biết, nỗi đau mới là thứ bất tận. Người ta thường nói về hạnh phúc rất giống nhau, nhưng nói về nỗi đau lại là những hình ảnh khác biệt, chồng chéo và ám ảnh. Radio tâm sự hôm nay mời các bạn cùng lắng nghe những tâm sự của 1 bạn gái từ địa chỉ email: tienly*****@gmail.com
Đêm nay lại một mình nó đi về trên con đường ấy, cô đơn và lạnh giá biết bao, nó thấy lạc lõng biết mấy ở giữa dòng người đi trên đường. Chợt tim nó đau thắt lại, nó lại nhớ anh, nhớ cái con người tàn nhẫn ấy đã khiến tim nó tổn thương biết bao nhiêu lần, nhưng nó vẫn không thể nào ép bản thân phải hận, phải gét anh, vì nó biết đơn giản là vì nó yêu anh. Bốn năm trước không phải nó từng rất ghét người con trai đó sao? Rằng anh ta chỉ là một gã quê từ huyện lên thành phố, rằng anh không giống bạch mã hoàng tử mà nó vẫn ao ước bấy lâu nay. Nhưng chính chàng trai ấy không biết từ lúc nào lại cho nó cái cảm giác ấm áp, cho nó cái quyền được dựa dẫm và cho nó biết cảm giác được chiều chuộng được quan tâm và được yêu là như thế nào? Nó tự lừa dối bản thân, tự lừa dối trái tim mình rằng nó không yêu anh. Nhưng tình yêu thật là thứ gì đó đáng sợ, đối với những người không tin tưởng vào nó, nó sẽ làm cho họ phải chấp nhận và rồi nó chấp nhận yêu anh. Nó biết sẽ không có chàng trai nào ngốc nghếch theo đuổi nó 2 năm dài như vậy, luôn ở phía sau nó âm thầm quan tâm, chăm sóc nó mà không cần sự đáp trả lại. Nó đắm mình trong hạnh phúc ngọt ngào như một giấc mơ nhưng thời gian lại là thứ đáng sợ nhất, anh bắt đầu thay đổi, không còn là anh của ngày xưa nữa. Anh tham lam chiếm lấy tình cảm của biết bao cô gái và rồi anh thừa nhận với nó anh thích người khác. Tim nó như vỡ vụn, nó không tin anh của nó thay đổi, nó không tin người mà nó yêu bấy lâu nay đã phản bội nó. Đau đớn thay lại là trong cái mùa đông giá lạnh mà vồn dĩ đã khiến nó sợ hãi. Chia tay nó anh bắt đầu với một cô gái khác. Nó đã gồng mình lên thế nào để vượt qua nỗi đau ấy.
Và rồi một ngày đầu hè, anh quay về với nó, anh nhận ra anh sai, anh yêu nó, anh ngộ nhận tình cảm, và thế rồi một lần nữa nó chấp nhận tình cảm của anh chỉ vì nó yêu anh thế thôi. Những tưởng nó đã có thể cười, rồi con tim nó sẽ không đau một lần nào nữa, nó sẽ không phải khóc nữa, trải qua một lần đau khổ, nó trở nên đa nghi, cũng chỉ vì nó yêu anh, nhưng mà anh một lần nữa lại làm nó thất vọng, Anh vẫn tham lam như thế đây, vẫn cứ thích đùa giỡn và chiếm tình cảm của người khác đấy. Và rồi chúng ta chọn cách cần thời gian suy nghĩ. Người ta nói anh yêu nó thật lòng, nó tin vào tình cảm của anh, nó tin anh yêu nó, nhưng nó không biết vì sao anh cứ luôn làm nó buồn làm nó khóc. Sinh nhật nó, anh bỏ rơi nó một mình, không một món quà. Anh chìm đắm trong bia rượu, bạn bè anh trách nó vô tình, trách nó không biết trân trọng tình cảm của anh. Nó và anh cứ như đang chỏi trò đuổi bắt. Nó kéo anh về, anh lại đẩy nó ra xa. Nó chấp nhận ra đi, anh lại kéo nó lại để khi nó quay đầu anh lại đẩy nó ra, trò chơi cứ như thế đấy. Nó bỏ cái lòng tự tôn vốn có của một xử nữ chính hiệu để níu kéo anh nhưng rồi cái nó nhận được là sự lạnh lùng, thờ ơ. Anh biết nó sợ một mình như thế nào, anh biết nó sợ mùa đông lạnh như thế nào nhưng mà anh một lần nữa bỏ rơi nó và chìm đắm vui vẻ bên bạn bè và các cô gái của anh. Một lần nữa cũng lại trong mùa đông lạnh. Và rồi nó mệt mỏi, nó muốn chia tay nhưng lòng nó có muốn đâu? Nó mong chờ biết mấy anh sẽ kéo nó lại, chỉ cần anh nói anh yêu nó, anh cần nó, nó sẽ bất chấp tất cả để ở bên anh, nhưng cái nó nhận được là câu trả lời: “ Nếu em đã quyết định, anh tôn trọng quyết định của em “. Là do anh đã yêu người khác hay do tình yêu anh dành cho nó không đủ để anh dẹp bỏ cái tự tôn mà níu kéo nó? Nó chúc anh hạnh phúc.. Đêm nay nó lại khóc. Nó nhớ anh, nhớ anh của ngày xưa cái ngày nó từ chối tình cảm của anh, anh buồn như thế nào, nó nhớ lúc nó nhẫn tâm làm anh từ bỏ ý định anh vẫn ân cần quan tâm nó, vẫn âm thầm lo lắng cho nó, lúc đó nó biết anh yêu nó như thế nào. Nó nhớ lúc anh ôm nó từ phía sau, hỏi nó có ai chiều bạn gái như anh chiều chuộng nó không? Lúc đó nó biết anh cưng chiều nó như thế nào. Nó nhớ những bữa cơm nó nấu cho anh ăn, hạnh phúc biết mấy. Nó nhớ cái ngày anh quay về anh hứa với nó những gì, nhớ tất cả lời hứa của anh, rằng anh mãi mãi ở bên nó, rằng anh yêu nó nhiều lắm lắm rằng anh sẽ không làm nó thất vọng. Nó nhớ tất cả những kí ức của anh và nó, nhớ anh của ngày xưa. Chỉ cần anh nói nó đừng đi, chỉ cần như thế thôi… Giữ em đi…
Cô gái à! Dẫu biết cuộc sống này, rất dễ để bắt đầu một điều gì đó, nhưng quá khó để kết thúc cho những điều cần thiết, để đến khi chấm dứt được rồi, thì lại thấy lòng buồn vô hạn mãi không nguôi… Nhưng… Khi nỗi nhớ giấu kỹ đã được bung ra, đã mạnh dạn gửi đến người cần gửi, nói được những điều cần nói, hy vọng lòng em đã ngoan ngoãn an yên rồi! Nếu em muốn thì hãy giữ lấy những hồi ức xưa cũ, để mỉm cười cũng được, thở dài hay rơi lệ cũng được.
Chỉ cần sau khi nhớ lại có thể tiếp tục đứng dậy và bước đi. Đó chính là giá trị của quá khứ đối với con người! Rồi hạnh phúc sẽ mỉm cười với em, cô gái à! Các bạn thân mến! Ngày hôm nay chúng ta đã lắng nghe những tâm sự của 1 cô gái trẻ về những nỗi nhớ mong trong tình yêu.
Nếu các bạn có những tâm sự, sẻ chia muốn được gửi tới ai đó, hãy gửi thư về cho chúng tôi theo địa chỉ email quen thuộc: blogtamsu@gmail.com. Hãy để chúng tôi được đồng hành với cảm xúc của các bạn vào thứ 2 hàng tuần trên Myblogtamsu.blogspot.com, các bạn nhé!
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét