Câu chuyện cảm động của người con trai có cha bị “điên”
Thứ Bảy, 14 tháng 3, 2015
Câu chuyện cảm động của người con trai có cha bị “điên”
Em đã không ngần ngại đổ một lồ muối xuống đường và ôm người cha điên để ông vào chiếc lồ không kia và chằng lên xe quay chở ông về nhà trong bao con mắt dõi theo em bằng sự thương cảm và lòng thán phục! mấy chục năm trôi qua hình ảnh đó vẫn in đậm trong tôi!
Chuyện cảm động ''cha tôi bị điên''
Một người vợ ngẩn ngơ lấy một người chồng điên.
Người chồng điên chỉ suốt ngày lang thang đầu đường góc chợ nói nhảm nhí, đợi ai cho gì ăn lấy và đi bất kì đâu không nhớ lối về! sau bao năm chung sống người chồng không cho người vợ được mụn con nào.
Người vợ chỉ kiếm sống bằng sự ngụp lặn dưới ao hồ để mò cua bắt ốc bán lấy tiền. May thay có lần người vợ đi bắt cua mò cá lại gặp được một người trí thức không biết vì cơn thèm khát hay vì buồn chán mà người trí thức ấy đã gọi được người mẹ này lên để yêu, sau 9 tháng 10 ngày ngưòi mẹ ngẫn ngờ sinh hạ đươc cậu con trai.
Không cần nói các bạn cũng tưởng tượng ra sự vất vả của vợ chồng điên !… năm tháng trôi qua con trai họ trở thành chàng trai khôi ngô tuấn tú, vì hoàn cảnh em không được tới trường học chữ từ nhỏ, nhưng trường đời đã dạy em những điều mà rất nhiều bạn trẻ học thức thời nay khó có được.
Ngôi nhà bất hạnh nhưng lại có đứa con là niềm hạnh phúc(Ảnh minh họa) |
Hơn mười tuổi em đã gánh muối trắng trên vai đến từng ngõ ngách của xóm làng giao ban đổi từng bơ muối lấy gạo thóc, tối về mang thóc gạo đổi được trả cho người cấp muối dư chút nào mang về cùng gia đình sinh sống. Em đã bước mòn ngõ xóm bao năm!
Mọi người trong thôn xóm tình thương ấy đã giúp mua cho em được chiếc xe thồ và từ đó em đi bán muối bằng chiếc xe tình thương với hai thùng muối. Có xe rồi em đi bán xa hơn, một hôm chở nặng xe muối đã cách nhà hai chục km gần tới nơi bán đổi em bỗng nhìn thấy cha mình đang quần áo tả tơi lang thang nhặt những thứ rơi vãi trên vỉa hè để ăn!
Em đã không ngần ngại đổ một lồ muối xuống đường và ôm người cha điên để ông vào chiếc lồ không kia và chằng lên xe quay chở ông về nhà trong bao con mắt dõi theo em bằng sự thương cảm và lòng thán phục! mấy chục năm trôi qua hình ảnh đó vẫn in đậm trong tôi!
BẠN ĐÃ ĐỌC CHƯA
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét